Một ngày của tháng 3 năm 2021, tròn một năm kể từ ngày đầu đến Ấn Độ, rất nhiều ký ức lại tua nhanh như một đoạn phim về những tháng ngày đầy trải nghiệm ở xứ sở gia vị đầy màu sắc.
Tôi đi du lịch giữa mùa Covid 19, ai cũng bảo thật điên rồ. Ngày nhuận cuối tháng 2 tôi lên đường bay sang Ấn với một tâm trạng háo hức thì ít nhưng chộn rộn không yên thì nhiều. Sếp và đồng nghiệp, hay anh chị bạn bè đều không hài lòng khi tôi chọn đi du lịch trong một năm đầy rủi ro này. Ngồi review lại các báo đài về tình hình Covid ở Ấn Độ lúc ấy chỉ mới 13 ca nhiễm ở đất nước hơn 1,3 tỷ dân và những địa điểm trong lịch trình tôi đến không nằm trong vùng dịch tễ ở Ấn, thế nên tôi vẫn quyết định xếp dọn balo lên đường.
Bắt đầu một ngày dài đến với Jaisalmer
Vé máy bay mua hồi Vietjet chưa mở đường bay thẳng sang Delhi, nên tôi chọn Airasia transit ở Kuala Lumpur bay đến Jaipur – thủ phủ của bang Rajasthan, 1 trong 10 thành phố lớn nhất Ấn Độ. Ở đây, bắt tàu nhanh đi Jaisalmer, thành phố Vàng nằm gọn trong lòng sa mạc Thar, nơi thường xuất hiện những cảnh quay trong những bộ phim đình đám của Bolywood.
Từ Jaipur đi Jaisalmer trên quãng đường 580km mất 10 tiếng đi tàu nhanh, và phải mất 15 tiếng nếu bạn xuất phát từ Thủ đô New Delhi. Tôi rời Jaipur trong đêm tối mịt mù, không ăn tối, không sóng điện thoại, không wifi với chiếc vé tàu trên tay in ra ở Việt Nam rồi miệng cứ lớ ngớ hỏi từng người này đến người khác là “Tao có ở đúng Platform không?”, tôi phải xác nhận đến người thứ ba là đúng mới yên tâm an vị tại chỗ đợi với cái bụng đói réo rắt. Tàu đến rất đúng giờ, khoang tàu tách biệt, sạch sẽ, có rèm che kín đáo. Tôi phải chạy hụt hơi đến 17 toa tàu để tìm đúng toa của mình vì các toa ký hiệu rất lộn xộn, và với một đứa lớ ngớ lần đầu đi tàu ở Ấn chỉ biết quắn chân vừa chạy vừa cầm tờ vé hỏi. Yên vị trên tàu, kéo rèm ngủ một giấc miệt mài vì quá mệt một ngày dài di chuyển lê thê.
Gần 5 giờ sáng, ngoài khi trời bắt đầu tờ mờ ửng hồng, tôi bị đánh thức bởi mùi Masala Chai được rao bán, chọn mua 1 cốc Chai 10 Rupee (3k VNĐ) và một cái bánh ngọt vị Cà ri cho bữa sáng. Vừa nhâm nhi ly Chai, kéo rèm lựa lưng nhìn ra cửa sổ, cảnh vật hai bên biến đổi nhanh chóng, từ những đồn điền xanh mướt, tiếp đến là những đồi cỏ, rồi cây bụi xavan,…
7 giờ sáng, tàu đến hành trình cuối của lộ trình, bước xuống ga, mùi Masala Chai thoang thoảng, tiếng rộn ràng của tàu đến tàu đi, từng lớp người nườm nượp chen chúc. Nếu như ở Việt Nam, văn hoá nhảy tàu dường như không còn hiện hữu nhiều, máy bay và xe khách với cường độ dày đặc và giá rẻ khiến người dân có nhiều lựa chọn hơn cho chuyến đi của mình. Còn ở Ấn, tôi vất rất “ngơ ngác” khi tàu đã rời bến 1,2 cây số vẫn còn từng đoàn người nhảy tàu lên xuống.
Jaisalmer một ngày đầu tháng 3 nắng nhẹ, đã qua mùa cao điểm du lịch ở Ấn, mọi thứ từ nhịp sống, đi lại, hoạt động địa phương không vồ vập hay hối hả – như lời anh tài xế xe Jeep vẫn luyên thuyên vừa bẻ lái vừa kể.
Tôi ở Ozaki Jaisalmer cách pháo đài trung tâm tầm 10 phút đi bộ. Chỉ với gần 300 Rupee (85k VNĐ) cho một đêm lưu trú ở Jaisalmer với phòng đôi mới toanh xịn sò và không mất thêm bất cứ chi phí nào khác. Chủ khách sạn mỉm cười đon đả, nhiệt tình giới thiệu và gửi bản đồ du lịch địa phương, chỉ dẫn nơi mua sim, đổi tiền ở khu trung tâm pháo đài Jaisalmer cho tôi nắm rõ. Nhận phòng, trút bỏ hết mớ mệt mỏi dai dẳng một ngày trời từ Việt Nam, tôi chuẩn bị dạo quanh đổi tiền, ăn sáng và dạo chơi pháo đài.
Dạo quanh pháo đài cổ Maharajas – Jaisalmer
Jaisalmer hay Thành phố Vàng của Rajasthan ở Ấn Độ là thành phố có quần thể những lâu đài đá sa thạch vàng khổng lồ sừng sững, trải dài ngút ngàn giữa sa mạc Thar như một dấu ấn huyền thoại về một thời kỳ huy hoàng trong quá khứ.
Pháo đài cổ Jaisalmer được xây dựng cách đây hơn 10 thế kỷ, trong suốt gần 1000 năm qua, nơi đây luôn là một trung tâm đô thị sôi động, là nơi sinh sống của khoảng 5.000 người.
Đá sa thạch của pháo đài được xây dựng từ cát sa mạc màu, vì vậy khi mặt trời thay đổi, màu của những pháo đài thay đổi theo màu cát như là một cách ngụy trang của thành phố. Bên cạnh đó, cấu trúc pháo đài xen kẽ những con đường hẹp quanh co hình tổ ong làm lối dẫn đến rất nhiều ngôi đền, nhà cổ cùng với một loạt các nhà hàng, nhà nghỉ và cửa hàng thủ công mỹ nghệ. Nhiều khách du lịch tỏ vẻ thích thú với những tấm thảm, có họa tiết hình con voi bằng vàng, hồng và xanh, những cánh cửa với hoạ tiết con công, tượng chạm khắc và mặt nạ cổ.
Lối vào pháo đài là từ phía đông, dọc theo con đường Zigzag, bạn sẽ phải vượt qua bốn cánh cổng lớn để đến địa điểm cao nhất tọa lạc của pháo đài. Patwon-ki-Haveli là một trong những Havelis(Haveli là từ được sử dụng cho các dinh thự cổ được tìm thấy trên khắp Ấn Độ) lớn nhất ở Jaisalmer cao ngất ngưởng trên một ngõ hẹp. Tôi đã đi lang thang quanh các ngõ hẻm cả ngày, trố mắt nhìn những chi tiết chạm khắc tinh xảo trên những chiếc Havelis được gìn giữ gần như còn nguyên vẹn một cách kỳ diệu qua những tháng năm binh biến của lịch sử.
Lang thang vào thành cổ, tôi bị cám dỗ bởi kiến trúc xây dựng và cách thức trang trí các quần thể nơi đây, mặc dù những ngôi đền tương đối đơn giản từ bên ngoài, nhưng một khi bạn đặt chân vào bên trong, bạn sẽ bước vào thế giới của những tác phẩm chạm khắc trên đá tinh xảo, từ sàn đến trần, các bức tượng, ô cửa cổ và nhiều hình thù đa dạng khác nữa.
Chiều muộn, dừng ở rooftop của một Homestay nhìn hoàng hôn dần buông, dòng người bên ngoài pháo đài kia, hối hả ngược xuôi, nó thực sự giống như những thước phim trường trung cổ, chậm dần. Tôi phải tự véo mình để bản thân xác định nó là thật – không phải mơ, tôi gọi một cốc beer và nhìn trời dần tan và khuất sau những rặng cát xa tít tận chân trời.
Đạo Jain – Kỳ Na Giáo
Có một số ngôi đền bên trong pháo đài, nổi tiếng nhất là một ngôi đền theo đạo Jain hay còn gọi là Kỳ Na giáo. Đó là một tôn giáo có lịch sử lâu đời, tồn tại cùng thời gian Đạo Phật. Nếu không tinh ý, bạn có thể dễ nhầm lẫn, vì đối với người ngoài thì Jain trông giống như một sự pha trộn giữa Phật giáo và Ấn Độ giáo.Là một tín đồ Đạo Jain bạn không được làm hại sinh vật nào, không được mặc quần áo vì ngay cả việc may quần áo cũng liên quan đến việc gây hại. đến cây trồng. Những người theo đạo Jain thường đi chân trần và mang theo khăn lau bụi để làm sạch khoảng đất trước để tránh làm tổn thương đến sinh vật nào. Các ngôi đền đạo Jain có mặt khắp nơi ở bang Rajasthan, Ấn Độ.
Những chiếc Tuabin và Sarê sặc sỡ
Một đất nước lạ lẫm, mỗi bang ở Ấn Độ hầu như khác nhau về ẩm thực, trang phục và phong tục và Jaisalmer cũng không ngoại lệ. Ở miền viễn biên này, nơi quanh năm nắng nóng và cát sa mạc, con người cũng ưa chuộng những màu sắc sặc sỡ để làm dấu hiệu nhật biết. Tôi thấy tò mò với những chiếc Tua-bin đầy những kiểu mẫu cùng những chiếc áo Sarê lộng lẫy nhiều màu.
Đón bình minh rực rỡ ở hồ Gadisar
Hồ Gadisar, là hồ nhân tạo được đào vào thế kỷ XIV, cách pháo đài Jaisalmer khoảng một km, hồ được xây để đáp ứng nhu cầu về nguồn nước của toàn thành phố – bởi vì khi bạn sống trong sa mạc, nước là mối quan tâm lớn nhất nên việc đào hồ là một vấn đề cấp thiết thời ấy.
Hồ nổi tiếng với nhiều công trình kiến trúc được tạo dựng, bao gồm hàng loạt các Chattris và Đền thánh. Lối dẫn vào hồ nổi bật với hai bên là những tác phẩm chạm khắc nghệ thuật trên đá sa thạch vàng, nổi bật nhất là Đền Nathmal Ki Haveli, ngồi đền dày công với sự kết hợp của kiến trúc Rajputana và kiến trúc Hồi giáo, được xem là một trong những Havelis đẹp nhất ở Jaisalmer.
Cạnh cổng lối vào có một bến thuyền, bạn có thể thuê thuyền ra giữa hồ ngắm mặt trời lên với những ray nắng vàng hắt qua những Chattris. Còn tôi, ngồi cạnh bến thuyền, ngắm một cụ già đang cho hạt những đàn bồ câu, cạnh đó là những chú chó thay nhau rượt đuổi. Đàn bồ câu vì thế cũng lượn một vòng quanh hồ, khung cảnh ấy – nhẹ nhàng như những thước phim.
Với bề dày lịch sử về nền văn minh Indus và con đường tơ lụa. Với lâu đài cổ Maharajas tráng lệ và sang trọng, những pháo đài sừng sững suốt gần 1000 năm qua, chứng minh cho niềm kiêu hãnh của các lãnh chúa Rajput thời thịnh thế.
Khác hẳn với sự hào nhoáng hay những đám đông chộn rộn ở thủ đô Dehli hay thủ phủ Jaipur, ở đây bạn có thể thư thái ngắm mặt trời mọc trên sa mạc khô cằn nơi những cây Acacias dường như nhảy múa, những con đường lát đá trong những ngôi nhà bằng đá và bùn được tô điểm bởi những bức tượng của Ganesh – bức tượng về niềm tin của sự may mắn, những người phụ nữ với Sari màu sáng gánh nước ở giếng Step Weel hay các lễ hội với những nhạc công Turban, đền thờ của các vị thần bí ẩn của Hindu…
Nên đến Jaisalmer thời gian nào?
- Thời gian tốt nhất để đến thăm Jaisalmer là từ tháng Mười đến tháng Ba năm sau;
- Hạn chế đi mùa hè nắng nóng nhiệt độ có thể lên đến 46-50 độ;
- Jaisalmer đã có sân bay thương mại, bạn có thể đến đây từ các thành phố lớn của Ấn như Delhi, BomBay,..
- Bạn có thể đáp chuyến bay tới Jaipur như mình và đi tàu nối chuyến hoặc đi Bus để đến Jaisalmer;
- Hệ thống đường sắt của Ấn Độ rất phát triển, nhà ga đường sắt ở Jaisalmer được kết nối tốt với các thành phố lớn khác như Delhi, Jaipur, Agra và Jodhpur;
- Một mạng lưới đường bộ cũng được được thiết kế tốt kết nối Jaisalmer với các vùng khác của Rajasthan và các bang lân cận. Bạn có thể đi xe Bus vận chuyển tư nhân hoặc nhà nước từ Bikaner, Barmer, Mount Abu và Ahmedabad, mạng lưới xe này bạn có thể đặt ở ứng dụng đặt xe Redbus.